9.4.11

HỒ NGỌC XANH

Hồ Ngọc thênh thang sáng trời Nam,
Soi bóng đại thụ đất Thanh Đàm.
Chu công lập am trên đất thánh,
Anh hùng Phạm tướng sáng sử xanh.

Một sớm Rằm xuân đến cửa Đình,
Thân mình phải chăng là phận cháu?
Dăm chục đời, nghĩ vẫn thơm hương!
Mỗi phận cháu con ấm từ đường
Sức chung hợp cùng vun cội Phúc
Cây không trồng, thêm Đức nhớ chăm!

Nhớ buổi trưa hè trời trong vắt
Mặt hồ xanh mát màu sen non.
Hoàng lan soi bóng người ngay thẳng
Nắng vàng rực rỡ mái đình cong.
Nếu có thong dong người hãy lại
Hai mươi tháng bẩy, hóa Phạm công.
Này buổi Đình đông, người muôn xứ
Chẳng hẹn cùng dâng nén tâm hương.
Trước Đô Hồ-gương sáng ngàn năm
Gạt bụi trần, đẹp bóng hồn trong.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét